Mr.ChongChóng Admin
Tổng số bài gửi : 329 Join date : 04/05/2010 Age : 32 Đến từ : Con đường hạnh phúc
| Tiêu đề: Họ đã sống như thế[sưu tầm] Mon May 24, 2010 11:46 pm | |
| Một buổi sáng nhiều giọt nước mắt, những bộ ảnh trung thực kể về những con người kiên cường vượt lên số phận níu giữ thật lâu những ánh mắt, những nét mặt suy tư của người xem...
Và tác giả của những bộ ảnh ấy thường lặng lẽ đứng sau người thưởng lãm - lặng lẽ lắng nghe - lặng lẽ quan sát - lặng lẽ hạnh phúc khi biết những tâm tình trong mỗi bộ ảnh được đồng vọng.
Đó chính là triển lãm ảnh “Họ đã sống như thế” của nghệ sĩ nhiếp ảnh Nguyễn Á, khai mạc sáng 12-11 tại Nhà văn hóa Thanh niên TP.HCM.
Gần hai năm vác máy ảnh rong ruổi từ Nam ra Bắc, thực hiện 90 bộ ảnh về 90 số phận. Nhưng số con người hiện diện trong tác phẩm của Nguyễn Á không chỉ chừng ấy, bởi quanh 90 số phận ấy còn có bao người thân đang đồng hành cùng họ. Cùng với những số phận ấy chúng ta cũng thấy hiện lên những nét sinh hoạt đời thường, những mảng thiên nhiên ở khắp nơi trên đất nước.
Xem ảnh của Nguyễn Á, chị Hoài Phương (CLB Hướng nghiệp khuyết tật trẻ TP.HCM) bộc bạch: “Đây là những bộ ảnh tuyệt vời, còn nhân vật trong ảnh thật phi thường”. Ông Nguyễn Chỉnh Huấn (TP.HCM) - một cộng tác viên báo chí mảng dịch thuật, người bị bệnh cứng khớp xương, cũng là nhân vật trong ảnh của Nguyễn Á - tâm sự: “Nếu gọi những người lành lặn bình thường thuộc thế giới thứ nhất thì những người khuyết tật là thế giới thứ hai. Theo tôi, ảnh của Nguyễn Á là một cống hiến lớn về mặt nhân văn cho con người của cả hai thế giới. Đó cũng là những phút chúng ta nhìn lại mình”.
CLB mời bạn xem những bức ảnh trong triển lãm này:
Anh thợ điện Phạm Tuấn Sơn (29 tuổi, Long An) bị tai nạn lao động phải cưa bỏ cả hai tay và ba ngón chân phải. Giờ đây, anh được mọi người gọi là “tỉ phú cá dĩa”. Anh tâm sự: “Tật nguyền không quan trọng. Vấn đề là ý chí. Ta vững vàng bước đi trong một ý chí không lung lạc thì sẽ thành công”
Học cho mọi người Căn bệnh sốt phát ban đã lấy đi ánh sáng đôi mắt của Nguyễn Văn Long (Quảng Bình) từ năm 3 tuổi. Nhưng, bóng đêm không lấy được khát khao học hỏi của anh. Sau khi tốt nghiệp phổ thông, anh tiếp tục dùi mài thêm gần 10 năm nữa để lấy bằng thạc sĩ văn hóa. Tất cả vốn kiến thức ấy, Nguyễn Văn Long đang từng ngày truyền lại cho các em học sinh Trường phổ thông đặc biệt Nguyễn Đình Chiểu. Long không thể nào biết ảnh mình được Nguyễn Á thể hiện như thế nào. Anh chỉ cười bảo: ”Đại ca Á vui lắm”.
Hai ngón tay bay Anh Phan Thành Thương (Tây Ninh) là nạn nhân của chất độc da cam, khi sinh ra với mỗi bàn tay chỉ có một ngón. Bi kịch hơn, cậu con trai của anh năm nay 4 tuổi cũng bị như cha. Anh đã trở thành thầy giáo dạy vi tính có tiếng ở Tây Ninh, và ngoài giờ vẫn chơi bóng chuyền như mọi người bình thường khác. Anh Thương lạc quan khi nói về con: ”Thằng bé sẽ làm được nhiều việc hơn cả tôi vì nó đã có cha đi trước với bao nhiêu là kinh nghiệm”.
Ngọn nến dẫn đường Bị liệt một tay và một chân do sốt bại liệt, nhưng điều đó vẫn không cản được Trần Ngọc Điệp (Củ Chi, TP.HCM) thực hiện ước mơ trở thành cô giáo. Tốt nghiệp Cao đẳng Sư phạm TP.HCM, cô Điệp về đầu quân Trường phổ thông đặc biệt Nguyễn Đình Chiểu. Không màng đến chuyện mình, cô luôn rớt nước mắt trước những cô cậu học trò nhỏ khiếm thị của mình, vì cho rằng “tôi còn hạnh phúc hơn các em. Tôi mãi mãi xin làm ngọn nến dẫn đường cho các em”. Một điều thú vị hơn nữa: cô Điệp còn là thành viên đội tuyển cờ vua TP.HCM. | |
|